Dưới đây là những triết lý kinh doanh đơn giản nhưng mang tính sống còn của doanh nghiệp
Một đứa trẻ cầm số tiền trị giá 3.000 đồng đến vườn dưa để mua. Người nông dân bán dưa thấy tiền quá ít nên muốn đuổi cậu bé rời đi bằng cách chỉ vào quả dưa hấu nhỏ tí nói: “3000 đồng chỉ có thể mua một quả dưa nhỏ ở đằng kia“, đứa trẻ lập tức đồng ý, và đưa tiền cho lão nông. Người bán dưa hấu đã rất ngạc nhiên hỏi lại: “Quả dưa này còn chưa chín, cháu định ăn nó kiểu gì?”. Đứa trẻ đáp: “Cháu đã trả tiền rồi vậy quả dưa này đã thuộc về cháu, đợi đến khi dưa chín rồi cháu sẽ đến lấy nó“.
Chàng trai nói với cô gái: “Anh là người giỏi nhất, anh hứa sẽ mang lại hạnh phúc cho em” – Đây là hình thức bán hàng.
Chàng trai nói với cô gái: “Cha anh có tận 3 căn nhà, nếu em lấy anh trong tương lai chúng đều là của em” – Đây là một chương trình khuyến mãi.
Người con trai căn bản không hề nói ra lòng mình như thế nào với người con gái, nhưng cô gái đã bị cuốn hút bởi khí chất và phong độ của chàng trai. – Đây chính là tiếp thị.
Cô gái không biết chàng trai này, nhưng tất cả bạn bè của cô đều dành những lời khen ngợi bất tận cho chàng trai. – Đây chính là thương hiệu.
Đây là câu phát ngôn nổi tiếng lần đầu tiên được đưa ra bởi chuyên gia kinh tế Friedman. Ý nghĩa ban đầu của nó là ngay cả khi bạn không phải trả tiền cho bữa ăn, nhưng bạn vẫn phải trả giá. Bởi vì khi bạn ăn bữa ăn này, thời gian đó bạn có thể sử dụng để làm những việc khác. Chẳng hạn như một cuộc đàm phán kinh doanh trị giá 1 triệu đôla, vậy mà bạn đã dùng thời gian này để ăn một bữa ăn, điều đó đồng nghĩa với việc mất đi một con số giá trị. Đây chính là khái niệm chi phí cơ hội, bạn có biết điều đó trước đây không?
Trong ngành kinh tế học có một thuyết được gọi là “thuế cho người nghèo”, điển hình nhất chính là đa phần những người mua vé xổ số đều là người nghèo (chỉ là đa phần, mong những người hay mua xổ số đừng để tâm). Điều này nằm trong khả năng chịu đựng và khả năng chi trả của họ, đây cũng là một cơ hội nhỏ nhoi hiếm có giúp họ có thể gia tăng tài sản thực tế của mình. Nhưng xác suất trúng thưởng là rất nhỏ, sau một thời gian dài trôi qua, sông vẫn phải chảy, lượng ra thì nhiều lượng vào thì ít, đây toàn bộ được coi là một khoản thuế được tự nguyện nộp…
Có một tân binh trong lĩnh vực đầu tư ngân hàng hỏi: “Đầu tư ngân hàng là gì?“
Người thâm niên trong ngành đã lấy ra một vài hoa quả đã bị hỏng và hỏi anh ta: “Cậu định làm thế nào để bán những trái cây này đi“. Cậu tân binh nghĩ một lúc lâu mới nói: “Tôi sẽ giải quyết chúng bằng cách giảm giá theo giá thị trường để xử lý chúng“. Vị tiền bối liền lắc đầu và nhặt một con dao trái cây lên, gọt vỏ và cắt miếng, cắt bỏ những phần bị hỏng đi, khiến cho nó trở thành một đĩa hoa quả đẹp: “Nếu cậu làm thế này, cậu có thể tăng giá của nó lên rất nhiều lần so với giá bán thị trường“.
Nếu bạn có 6 quả táo, hãy đừng ăn hết. Bởi vì như vậy bạn chỉ có thể thưởng thức hương vị của một quả táo. Nhưng nếu bạn đưa 5 quả còn lại phân đều cho những người khác, bạn sẽ nhận được sự hữu nghị và thiện chí của 5 người khác nhau. Thậm chí trong tương lai bạn sẽ nhận được nhiều hơn. Khi mọi người đã có những trái cây khác, họ cũng sẽ chia sẻ với bạn. Con người cần phải học cách sử dụng những gì mình có để đổi lấy một thứ khác quan trọng hơn và càng phong phú hơn đối với bản thân. Vì vậy “từ bỏ” cũng là một loại trí tuệ, “chia sẻ” là một đức hạnh.
Cho bạn 2 sự lựa chọn:
Phương án 1: Hôm nay đưa cho bạn cọc tiền trị giá 1 tỷ đô la.
Phương án 2: Hôm nay đưa cho bạn 1 đôla, kế đó trong vòng 30 ngày tiếp theo sẽ cho bạn hưởng lãi 100% (1 đô la, 2 đô la, 4 đô la, 8 đô la… nhân đôi mỗi ngày).
Bạn sẽ chọn phương án nào? Có rất nhiều người sẽ chọn phương án 1. Nhưng nếu bạn biết được kết quả lựa chọn của phương án 2 là 2 tỷ 147 triệu đô la thì bạn sẽ nghĩ gì? Câu chuyện này đã nói với chúng ta rằng, đừng nên mong đợi sự giàu có qua một đêm, mặc dù bạn phải bắt đầu với một con số rất thấp chỉ “1 đô la”. Nhưng chỉ cần mỗi ngày bạn chăm chỉ làm việc nhiều hơn một chút, một ngày tiến bộ một chút, bạn sẽ có thể tạo ra một phép lạ bất ngờ.
Nguồn: Internet