Lâu nay, rất nhiều người lao động có thói quen thích mọi thứ ổn định. Họ ngại thay đổi thói quen, có sự xáo trộn dù nhỏ.
Chị bạn tôi làm phó giám đốc ở công ty bên cạnh kể khi công ty xây nhà ăn mới, quy định giờ ăn cho từng bộ phận để bảo đảm nhà ăn phục vụ tốt nhất thì cũng nhận được một loạt ý kiến phản đối. Công nhân đưa ra lý do muốn được tự do, thong thả; muốn được ăn cùng với bạn bè chung nhà trọ, đồng hương làm ở bộ phận khác.
Khi công ty quy định công nhân ăn xong phải mang khay ăn xuống khu vực vệ sinh cũng bị phản đối với lý do trước nay ăn xong để tại chỗ, có người dọn dẹp… Kể xong chuyện này, chị phó giám đốc lắc đầu: “Tôi thấy sợ sức ì của người lao động. Bất cứ một điều thay đổi nào cũng khiến họ giật mình hoảng hốt dù thay đổi ấy làm cho cuộc sống, công việc của họ tốt hơn”.
Không phải tất cả nhưng đúng là có một bộ phận người lao động có tâm lý ngại thay đổi thói quen. Thậm chí nhiều người không bằng lòng với hiện tại nhưng cũng không muốn thay đổi. Nguyên nhân của tình trạng này có thể có nhiều nhưng dễ thấy nhất là sự hạn chế về trình độ chuyên môn và nhận thức của người lao động.
Mặt khác, có thể trong một thời gian quá dài, các doanh nghiệp không tích cực thay đổi thói quen nên đã tạo ra cho người lao động một sức ì khiến họ quay lưng với sự biến chuyển, tiến bộ.
Doanh nghiệp là một thực thể sống. Nó luôn vận động, phát triển. Nếu người lao động không thay đổi thói quen thì chắc chắn đến ngày họ không thể thích nghi và sẽ bị đào thải.